KHUYNH TẪN THIÊN HẠ REVIEW

      32

Đây là bộ đam mỹ đầu tiên mà tớ đọc, sau khi tớ xem video cùng tên của các bạn Trung làm rồi bên mình làm sub lại < nhân vật chính do fan ghép từ các vai diễn trong phim của Nghiêm Khoan và anh Kiều Chấn Vũ >, mà tớ lại xem cái video này sau khi nghe nhỏ bạn cùng lớp đang là hủ nữ “rù quến”. Có thể nói là bộ truyện đầu tiên dẫn dắt tớ vào thế giới đam mỹ. Và tớ cảm thấy mình phi thường đáng thương khi những bước chập chững đầu tiên trong cuộc đời hủ nữ lại đụng trúng một bộ SE chính văn hoàn. Dù phiên ngoại là HE nhưng vẫn không thể làm nguôi ngoai được cảm giác thật sự rất đau khổ trong tớ T_T , vả lại, đến giờ, tớ vẫn chưa tìm được nhà nào đã dịch xong phiên ngoại hoàn của bộ này nha.

Bạn đang xem: Khuynh tẫn thiên hạ review

Bộ truyện này do tác giả Thương Hải Di mặc xây dựng nên từ nội dung video mà tớ đã kể ở trên ấy. Khuynh tẫn thiên hạ – loạn thế phồn hoa kể về mối tình “Đào chi ước hẹn, thượng thiên chứng giám! Tình này, thượng cùng Bích Lạc, hạ Hoàng Tuyền” của Phương Quân Càn với Tiếu Khuynh Vũ, kết thúc chính văn khi Khuynh Vũ chết, Quân Càn làm vua được mấy năm lại truyền ngôi cho đệ đệ rồi tự sát mà đi theo ái nhân. Bởi đã xem video, nên khi đọc truyện, lúc tưởng tượng ra nội dung tớ bị ám ảnh bởi hình ảnh của Nghiêm Khoan với anh Kiều Vũ ca, thật sự rất thấm.

Xem thêm: Giọng Ca Sĩ Tường Vi : Đóa Hoa Ngát Hương Giữa Đời Thường, Tiếng Hát Để Đời, Trái Tim Nhân Hậu

Lần đầu tiên – cũng là lần cuối cùng rớt nước mắt cho bộ truyện này, là khi Quân Càn trao dải hồng cân – luôn theo sát bên người Quân Càn không rời nửa bước suốt bao nhiêu năm – cho Khuynh Vũ làm vật đính ước định tình. Tớ nhớ lúc đó mình đã thở phào nhẹ nhõm, vì cuối cùng người ta yêu, người ta cũng đã nói ra được tình cảm của mình. Đừng nghĩ bộ truyện nó chỉ cảm động lúc đó thôi, thực ra là từ đoạn đó về sau, tớ cứ dần dần cảm nhận được những cái gì gọi là đau khổ sầu thương của mối tình trắc trở này, đến mức không đành lòng đọc tiếp, cảm xúc cứ nghẹn nghẹn không thoát ra được. Tớ đã nghe nhỏ bạn nói trước về kết cục, nhưng vẫn hi vọng từng dòng từng chữ từng chương sẽ đem lại một cái kết hạnh phúc. Nhưng càng đọc càng thấy đau, càng đọc càng thấy cái hi vọng hồ đồ của mình nó mong manh nhường nào. Thật sự lúc đọc xong dòng cuối cùng của chính văn, tớ hụt hẫng nhiều lắm, không cam tâm nhiều lắm. Giống như tự mình cảm nhận được nỗi đau của Quân Càn khi nhìn Khuynh Vũ chết trên tay mình, chấp nhận cả đời sau tịch mịch cô liêu; giống như thấy bất công khi tại sao người ta trải qua một hồi đau khổ, sinh li tử biệt như thế cũng không để cho người ta được ở bên nhau trọn vẹn. Lúc đó mình tự hỏi, bản thân mình trải qua một mối tình gắn kết mà gian truân ấy, mình chịu thấu không? Cả đời người, cũng chỉ cầu được có thể gặp một người mình đem cả lòng cả dạ ra mà yêu, gặp một người vì mình mà hi sinh nhiều thứ, buông bỏ nhiều điều. Cảm giác như mình cũng thấy hạnh phúc lúc đọc đến những đoạn Khuynh-Càn ở bên nhau. Nhưng đến lúc chia cắt, ngược, ngược tâm nhiều lắm. Khó chịu đến mức trong lòng nghèn nghẹn, cầm điện thoại mở ra chương đó mà cứ chần chừ không dám đọc.

Đến bây giờ, tớ vẫn đau đáu về mối tình Khuynh – Vũ dở dang, dù phiên ngoại 2 người hạnh phúc ấm êm đến đâu, cũng không bù đắp được hụt hẫng cảm xúc mà tớ mang trong lòng. Nhưng nếu tớ là Thương Hải Di Mặc, tớ cũng sẽ chọn một cái kết buồn như thế, bởi có dang dở một hồi kết, mới để lại trong lòng người nỗi ám ảnh khôn nguôi.

Bắn cá |789club - Đánh bài online uy tín tại VN