NHƯ HOA NHƯ SƯƠNG LẠI NHƯ GIÓ REVIEW
———————————————————————
Phim đã xem lâu lắm rồi nhưng do cảm xúc của Họa Bì và cũng do VTV9 đang chiếu lại phim này nên đột nhiên thấy nhớ. Cũng tính đặt 1 cái title cho hoành tráng nhưng rồi cảm thấy để cái tên của chính nó là hay nhất.
Bạn đang xem: Như hoa như sương lại như gió review
Bộ phim là sự kết hợp đầu tiên của Châu Tấn với Trần Khôn. Thực ra ngoài phim này tôi còn thích Uyên Ương – Hồ Điệp mà họ diễn cặp cũng rất ăn ý nữa. Nhưng có lẽ chưa một phim nào của Trần Khôn khiến tôi nhiều cảm xúc như ở phim này.
Nếu nói đẹp thì Trần Khôn không so sánh được với nhiều nam diễn viên khác, nhưng cách diễn xuất của anh ta thì khiến khán giả đặt ra câu hỏi :”Liệu vai diễn này giao cho 1 người khác thì phim có thành công đến thế không?”
Câu trả lời là “Không”. Không ai thay thế được Trần Khôn cho vai Trần Tử Khôn trong Như Sương Như Vũ lại Như Phong. Một chàng trai cực kì thời đại của Thượng Hải những năm xa xưa kia. (Mẹ tôi thậm chí còn bắt tôi đi lùng tất cả những phim có Trần Khôn về nhà híc)

Nội dung phim hơi phức tạp. Trần Tử Khôn (Trần Khôn) xuất thân nghèo hèn, chỉ là 1 anh thợ sửa đồng hồ nhưng có sức sống mãnh liệt và yêu sự phồn hoa ở Thượng Hải đến mức “cả ngày chẳng cần làm gì, chỉ cần ngồi 1 góc phố và ngắm người qua lại tại Thượng Hải cũng đủ khiến cuộc sống đầy niềm vui”. Anh có tình yêu trong sang và nên thơ với Tử Nghi (La Hải Quỳnh) – con gái của sư phụ mình. Nhưng do thân phận thấp hèn, Tử Khôn bị ông thầy cấm đóan.
Song song với chuyện tình của họ, thì ở một góc khác cô tiểu thư nhà họ Đỗ – Đỗ Tâm Vũ (Châu Tấn) đầu óc hơi man man rất thích anh này. Tìm mọi cách phá hỏng đồng hồ ở nhà để ép Tử Khôn đến sửa. Và một góc khác nữa là thiếu gia của một quý tộc lớn Lý Anh Kỳ (Lục Nghị) lại muốn có cho bằng được Tử Nghi.
Sau bao nhiêu biến cố, Lý Anh Kỳ cũng thành công trong việc dùng đồng tiền trở nên lãng mạn và có được Tử Nghi. Đỗ Tâm Vũ dùng tình yêu trong sáng chiếm lĩnh được trái tim của Tử Khôn. Cứ nghĩ họ sẽ hạnh phúc với 2 đám cưới. Vậy mà rốt cuộc kết thúc phim, người xem ngỡ ngàng và nuối tiếc nhìn cánh diều cô độc giữa bầu trời, nơi mà ở đó dù phồn hoa đến đâu Tử Khôn cũng không khiến lòng mình lay động. Anh đã mất Tâm Vũ mãi mãi chỉ bởi một sự hiểu lầm vô duyên.
Đã 7 năm kể từ khi xem phim, tôi không ngờ xem lại, cảm xúc lại dạt dào thế này. Châu Tấn diễn xuất vẻ ngây ngô của một bé gái kì quái đạt hơn mức cần thiết. Làm gì có Như Sương Như Vũ Như Phong nổi tiếng nếu không có 2 diễn viên chính tuyệt vời đến thế. Tôi thích cực kì cảnh hai người sống trong rừng trúc. Cô tiểu thư chẳng tiếp xúc với ai bao giờ hạnh phúc nép vào ngực người yêu với câu hỏi dễ thương không chịu nổi :”Những người yêu nhau thường làm như thế hả anh?” sau cuộc ân ái với Tử Khôn. Ừ có lẽ vậy, những người yêu nhau thì thường làm như thế. Nhưng ít khi người trưởng thành bình thường lại làm như thế với 1 đứa con nít 18 tuổi mà ngỡ như 8 tuổi.
“Cả rừng trúc này có thể làm bao nhiêu cánh diều Tử Khôn?”, “Đủ để em thả suốt đời”,”Có đủ che kín bầu trời Thượng Hải không?”,”Không, Thượng Hải rộng lớn và đẹp lắm”.
Chỉ bấy nhiêu thôi cũng đủ khiến Tâm Vũ hiểu, Tử Khôn đang nhớ Thượng Hải. Nhớ cuộc sống náo nhiệt nơi đô thị, nhớ những con người đi lại như mắc cởi, nhớ ánh đèn sáng choang và nhất là tậm sâu thẳm tâm hồn cô bé vẫn nghĩ Tử Khôn đang nhớ tới Tử Nghi.
Hỷ nộ ái ố của Tâm Vũ khiến người xem vui buồn theo cô. Tình yêu trong sáng đến thánh thiện và rồi hy sinh hạnh phúc cho người yêu cũng thánh thiện bất ngờ. Tiếc là linh tính của cô đã sai lầm. Để kết thúc phim, sự ra đi của Tâm Vũ làm day dứt tâm can của Tử Khôn. Người xem bây giờ mới thấu hiểu rõ lòng anh ta. Thực ra mà nói, nếu không có sự ra đi của Tâm Vũ tôi cũng chẳng biết anh ta yêu cô nhiều đến thế.
Cuộc hôn nhân của Tử Nghi và Lý Anh Kỳ cũng bế tắc khi cô nhận ra tình yêu của mình đối với chồng chỉ là sự ngưỡng mộ. Cái này ai cũng hiểu chỉ mình cô ta không hiểu.
Xem thêm: 4 Tác Dụng Phụ Đáng Ngạc Nhiên Của Việc Ăn Chanh Có Tốt Không
Nhưng trên hết, điểm sáng chói của toàn bộ những rắc rối yêu đương của bốn nhân vật chính này, người xem ấn tượng hơn nữa với một A Lai – tên xã hội đen khét tiếng Bến Thượng Hải với cô gái yếu đuối nhưng kiên cường An Kỳ. Tôi thích ông diễn viên này chết mất. Xấu trai nhưng diễn xuất duyên không tả nổi. Tôi cũng thích Lý Tiểu Nhiễm khi diễn vai này mặc dù hầu hết những phim cô ta đóng tôi không sao nuốt nổi, cứ phải nhè ra khi mới nhấm thử vài giây.
A lai là con nuôi của Đỗ Vân Hạc – cha Tâm Vũ. Nhưng dù bị cả thiên hạ nghĩ mình là con chó của nhà họ Đỗ, A Lai vẫn hết lòng vì người cha nuôi và sẵn sàng chết bất cứ lúc nào ông muốn. Cuộc tình giữa A Lai và An Kỳ – con riêng của vợ Đỗ Vân Hạc trở thành thiên tình đẹp như mơ.
A Lai đi bên cạnh An Kỳ trong tất cả những biến cố của đời cô. Không xen vào nỗi đau khổ khi An Kỳ bị Lý Anh Kỳ từ chối, im lặng toàn bộ trong suốt quãng đường đi theo cô gái bất hạnh kia. Sẵn sàng phế tay mình, sẵn sàng làm thằng cu li và từ bỏ tư cách của cậu Hai nhà họ Đỗ. A Lai đã làm tất cả những gì cần làm để bảo vệ người con gái mình yêu thương dẫu biết rằng cô ấy không bao giờ yêu mình. Âm thầm giúp cô có được người đàn ông mình muốn. Và như mong ước của người xem, An Kỳ đã thực sự bị tâm lòng của A Lai chinh phục. Trong khi chinh phục An Kỳ, anh ta cũng đã chinh phục khá nhiều khán giả (trong đó có tôi).
Chỉ tiếc rằng cái chết của A Lai đã chấm dứt tất cả giấc mơ về ngôi nhà hạnh phúc của họ. Khi An Kỳ đứng ở bến tàu chờ anh tới. Khi tất cả cứ ngỡ đã có một màu sắc khác, sánh sủa hơn, đẹp đẽ hơn, vậy mà…
Tôi rớt nước mắt vì cảnh này. Bàn tay Alai máu chảy đầm đìa, lết thân xác tàn tới gần để gặp An Kỳ lần cuối. Hạnh phúc mỏng manh của cô gái đáng thương cũng vùi chôn mãi mãi.
Và rồi cuối cùng, khi theo bước chân Tử Khôn đi tìm Tâm Vũ. Tôi nghe thấy tiếng trẻ em nô đùa, tiếng vi vu của gió nâng đỡ cánh diều cô đơn. Tôi tưởng ở đó sẽ là hình ảnh của Tâm Vũ và Tử Khôn đang cùng nhau đùa giỡn như vẫn làm ở rừng trúc. Hóa ra không phải.
Tử Khôn đã đi qua ngôi chùa đó, nơi mà ai xem phim cũng biết chỉ mình anh không biết là Tâm Vũ đang gõ những hồi chuông để lánh xa trần thế. Phim khép lại như thế, đớn đau và nuối tiếc.
Đớn đau cho A Lai và An Kỳ, nuối tiếc cho Tử Khôn và Tâm Vũ.
Cuối cùng thì tôi đã hiểu tại sao tên phim là Như Sương Như Vũ lại Như Phong. Tình yêu của họ mong manh như sương khói, mãnh mẽ như mưa bão và khó nắm bắt như gió mây.
Tất cả chỉ là hư ảo. Nhưng sự nổi tiếng của 3 nhân vật chính trong phim này thì hoàn toàn là sự thật. Vai diễn đầu tiên đó đã khiến Trần Khôn trở thành một diễn viên bảo kê cho tỉ xuất xem đài. Chấu Tấn sáng bừng với lối diễn xuất đa sắc thái. Lục Nghị nghiễm nhiên trở thành Tiểu Sinh mới của màn ảnh Trung Quốc.
Như vậy là tốt rồi. Phim quan trọng không phải kết thúc. Vấn đề là mang đến cho người xem những gì. Và tôi hài lòng vì những gì Như Sương Như Vũ Lại Như Phong…. đem lại cho mình.